Không phải cứ có một người đợi ở cuối con đường thì sẽ có một người ngoái đầu nhìn lại...
Có những khi hai người đi xa mãi,
Để cuối cùng mới thấy mình tìm về hai hướng ngược nhau...
Không phải cứ có một người khóc thì người kia sẽ thấy đau.
Không phải là của nhau thì nước mắt đôi khi chỉ khiến cho lòng người thêm nặng...
Cuộc đời là trò chơi cút bắt,
Tình yêu là câu chuyện của cái duyên, cái phận!
Đừng lấy nước mắt để đong đầy sự thương hại của đối phương...
Không phải cứ có một người níu thì người kia sẽ không buông.
Đôi khi phũ phàng là cách yêu thương chân thành nhất!
Nếu trân trọng những gì đã qua và dám yêu bằng trái tim chân thật,
Thì buông cũng là một cách để cả hai tìm lại nửa đích thực của đời mình...
Không phải chia tay là chấm dứt một cuộc tình.
Đôi khi xa nhau là cách giúp người ta lấy lại thăng bằng trong cuộc sống,
Bởi nếu thực sự là của nhau thì lo gì ngày dài tháng rộng,
Nếu thực sự là của nhau thì lúc nào đó...chắc hẳn sẽ tìm về...
Không phải cứ có một người đợi thì người kia sẽ thực hiện lời thề.
Hi vọng làm gì nhiều rồi trách ai kia thay lòng bội ước...
Hãy cứ yêu cho ngày hôm nay, đừng đợi chờ điều gì phía trước,
Bởi có đôi khi tình yêu cất bước...
...khi ai đó còn chẳng kịp gìn giữ nâng niu...
Không phải cứ có một người yêu thì sẽ có một người biết trân trọng tình yêu....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét