Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

TÌNH LÂN LÝ- (xóm giềng)

Nhà anh và nhà tôi
Cách mảnh rào xơ xác
Con anh gọi tôi bằng bác
Tình quê dào dạt tình thương.
Hai mái tranh che mát nửa mảnh vườn
Đôi lối nhỏ thẹn thùng chung ngõ lá.
Giàn bầu xanh bò lên mái rạ
Từ nhà anh len lỏi đến nhà tôi
Cam bên ni sung sức nảy chồi
Cành tỏa rộng nghiêng qua rào kết trái.
Và vui sao những ngày mùa gặt hái
Đèn hai nhà chong sáng nửa vườn xanh
Vợ tôi ngồi nghe tiếng hát vợ anh
Thêm hứng thú,làm thâu đêm chẳng chán.

Nhưng rồi một sáng
Có đám gà tơ,
Gà bên anh kéo đến bất ngờ
Đào hàng ớt nhà tôi tan tác cả
Tiếc cây quý,vợ tôi tung hòn đá
Khiến gà anh trơ xác đến hai con.
Cây chết đi.gà cũng chẳng còn
Nhưng trận cãi năm ngày chưa hết
Tôi không tiếc cây khô,gà chết,
Nhưng thương xót vợ mình
Và tôi bất bình vợ bạn.

Sân nhà tôi,con anh không thấp thoáng
Rào mong manh khép lại lối băng qua.
Giếng nước đào riêng
Ly cách hai đàng.
Và cành cam xây trái đâm ngang,
Và bầu xanh nối hai mái rạ
Bị đứt gốc úa tàn hoa lá
Cây hết xanh vì tình xóm khô khan...
Mấy trẻ thơ cố vạch lá dòm sang,
Nhưng e sợ mắt mẹ mình khe khắt
Anh và tôi nửa năm không gặp mặt
Hay ngượng ngùng xa lánh băn khoăn...

Đêm cuối năm,
Trời lạnh không trăng,
Nhà tôi bỗng dưng phát hỏa
Tôi thức dậy khi lửa bùng mái rạ
Lửa hung hăng theo gió vượt lên trời
Vợ tôi gào: " Cứu lửa xóm làng ơi !"
Tôi hoảng hốt bồng con ra hấp tấp
Lửa theo gió,lửa bùng lên,khó dập
Một mình tôi xách nước chạy ra vào
Nhưng...anh đạp rào...anh sang vội vã
Vợ anh đến với thùng gầu hối hả,
Dập tắt lửa cuồng...
Lửa hạ rồi...
Trên nửa chiếc sân vuông,
Tôi nắm chặt tay anh,khó nói
Hai người vợ nhìn nhau chưa hỏi
Nhưng tình xưa lên ánh mắt long lanh.

Tết năm nay,tôi ăn Tết nhà anh
Hai người vợ nấu chung trong bếp lửa
Mấy đứa trẻ đùa nắng xuân trước cửa
Anh và tôi hì hục cắt kèo tre
Dựng lại nhà tranh
Cho hè nối lại hè
Cho giàn bầu leo sang mái rạ
Cho cành cam xây trái đâm ngang
Cây lại xanh,tình xóm hết khô khan
Đôi lối nhỏ lại chung vào ngõ lá,
Giàn bầu xanh phủ lan hai mái rạ
Bầy trẻ thơ hăng hái giỡn quanh sân.

Đường mòn nghe mát bàn chân
Rào xưa mở lối kết thân hai nhà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét